Posted by : Unknown Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Giang cánh tay ra thở dài, anh đã hêt một ngày , một ngày mờ nhạt trông thấy. Đến núc để mười đầu ngón tay trên chán và suy nghĩ cho ngày mai, 5 việc phải làm cho ngày mai là gi. Anh cảm nhận rõ cái im nặng và sực nặng của đêm, từng cơn đau đầu ập tới, vuốt chán, mắt nhắm cố cũng không ra được gì nữa.
Con người anh hình như giờ nó mắc phải một chứng bệnh chầm cảm gi đó mà không phát hiện ra. Mà có khi mắc cũng khá nâu rồi nó h mí phát hiện hay giờ nó mí bộc phát. Căng thẳng của cuộc sống làm nó phát tác. Tìm cách vượt qua nó. Anh nghĩ cũng vì vậy mà người ta có nhiều khóa học gây lạ lẫm cũng kỳ quặc mà cũng có người tham gia , như khóa học gây cười , khóa học học cách cười... ngày xưa nghĩ nó  vô vị, giờ mí thấm nó cũng không vô vị như mình nghĩ, cái gi nó cũng có nguyên nhân của nó. Thật đúng là chiết lý hòn đá.
Mơ mộng , thương xuyên mơ mộng anh thấy cũng không phải là không tốt. nó làm con ngươi ta tin hay hài lòng với mình dù trong một thời gian ngắn nó cũng giảm stresss, tại anh cũng đang làm vậy. hiệu quả chứ không đùa. mà khi người ta gặp một vấn đề khó khăn để vượt qua và stress nặng thì lên làm gi nhỉ. Anh tự hỏi. Mình lên học cách giải quyết việc này từ ai. từ người nổi tiếng nào đây. Phương pháp copy có thực sự hiệu quả. Nhưng anh vẫn thích cách của anh, im nặng và tận hưởng. hay còn gọi tự  kỷ một mình.
Thế gới có nhiều cái thú lắm. đơn giản như ở nhà cũng có cái thú vị. anh nghĩ về những điều thú vị cho nó quên đi cái mệt mỏi. quả là sáng kiến thiên tài mất. à một tách trà nóng thì sao, ta có thể uống chậm , cảm giác vị ngái ngái ấm lạ, cũng vị thơm mát mát mát chát chua và cuối cùng là vị ngọt. hay cho thêm ít chanh thơm phức.
không nên thức quá khuya để làm việc, cũng không viện cớ này nọ để thức khuya, thức khuya hay nghĩ ngợi lắm, anh mày đây có kinh nghiệm mấy chục năm không tin còn tin ai. quả thật sự gò bó con người khi cứ ngồi chỗ thật khó chịu không từ nào tả được, bứt dứt với cơ cấu cơ thể nó không còn là thống nhất nữa. hau như nó muốn cái gi đó mà mình bất khả năng làm cho nó. nó bứt dứt, nó khao khát điều gi đó cơ. anh nghĩ có thẻ là một trận bóng để nó có thể ướt hết cái áo anh đang mặc. đúng thế một cuộc chạy bộ là điều nên làm, 15 phút chạy bộ.
Nhiều núc thấy anh em mọi người cứ an ủi bản thân với những câu châm ngôn vơ vẩn theo anh của người nổi tiếng. như được làm điều mình thích mà quên đi lương bổng là điều tuyệt với. nhưng anh không nghĩ vậy, với câu nói ấy mỗi ngày chỉ làm cho mình cảm thấy tin nó , hay làm cho tâm hồn mình thanh thản với bản thân về sự bất lực của mình. thật sự là anh cũng đang có một số câu như vậy không cãi. nhưng cái đáng nói là lên đối mặt với vấn đề của mình và chiến thắng nó để có tất cả và thua nó để rút kinh nghiệm hay ngã xuống như một chiến binh dũng cảm. hãy noi gương các anh hùng của chúng ta. sợ thật những vẫn chiến đấu. vớ vẩn phết nhỉ.
về tình cảm thì sao. anh vắt chán tiếp. nó không nhức nhối lắm nhưng cũng làm anh mệt nhoài. con người không có tình cảm thì đúng là không hay cho lắm. nó cũng rất là muôn vẻ. có lẽ mình tầm 100 tuổi thì không cần nó nữa. nhưng thật sự mất thời gian lắm. tình cảm là mất thời gian. nó ảnh hưởng đến mọi khía cạnh, ảnh hưởng lớn luôn. làm sao giải quyết được nó khí một bên là công việc một bên là tình cảm. lại copy người thành công. nhưng anh thấy để nó tách ra chỉ có người vô cảm làm được, anh đây rất nhieuf lần muốn tách mà không được. nó là vô pháp rồi. Anh cố kiềm trế nó thôi. gặp tình cảm thì lên ổn định tinh thân rồi làm việc tiếp.
- See more at: http://truyencuacao.blogspot.com/2014/03/nghi-linh-tinh.html#sthash.6n8TosN7.dpuf

Leave a Reply

Subscribe to Posts | Subscribe to Comments

- Copyright © Truyện của cáo - Skyblue - Powered by Blogger - Designed by Johanes Djogan -